Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Tình yêu không có chỗ cho lòng thương hại

Một người bạn nhắn tin rủ tôi đi nhậu. Bạn bảo tôi không nên kiềm nén cảm xúc của mình, hãy để mọi thứ được thả trôi. Tôi hiểu ý bạn nhưng kiên quyết từ chối. Rượu có thể làm chúng ta say và tạm thời quên đi mọi đau đớn về tinh thần nhưng khi cơn say qua đi rồi thì sao? Nỗi đau vẫn còn đó cộng thêm những tra tấn khác về thể xác như đau đầu, đau dạ dày...Như vậy chẳng phải chúng ta lại đang tự làm tổn thương mình thêm lần nữa? Nếu chúng ta không yêu thương bản thân mình thì ai sẽ yêu thương ta và làm sao ta biết yêu thương người khác. Tôi muốn đối diện với tất cả mọi thứ bằng cảm xúc thật của chính mình, nếu đau quá thì sẽ khóc chứ tôi không trốn tránh. Có như vậy tôi sẽ tĩnh tâm hơn và sẽ biết yêu thương bản thân mình nhiều hơn. Chẳng phải, Ayn Rand trong Suối nguồn đã nói: "Nếu muốn nói câu "Tôi yêu em" thì phải nói từ "Tôi" trước đã" sao.

In the mood for love

Trong một buổi dạy kỹ thuật viết kịch bản ngắn ngủi cho sinh viên khoa Văn, tôi đã cho các em xem một số cảnh trong phim "Tâm trạng khi yêu" của Vương Gia Vệ. Với những người còn non nớt về việc cảm thụ tác phẩm điện ảnh thì phim của Vương Gia Vệ quả là thách thức không nhỏ, nhất là về mặt kịch bản. Thế nhưng, để hiểu điện ảnh là gì thì cần phải xem phim ông ấy. Có như vậy, các bạn sinh viên mới hiểu được ý nghĩa chuyển tải của hình ảnh trong phim và không sa đà vào viết thoại quá nhiều hay kể lể. Mặt khác, những câu thoại trong phim Vương Gia Vệ cũng khá tinh tế, dù đôi khi có hơi cường điệu nhưng rất giàu hình ảnh.

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Tôi và chính tôi

Chiều nay, tôi đã bỏ mặc mọi thứ để ra vườn làm công việc thường nhật nhất của một người nông dân: cuốc cỏ, trồng cây. Đã lâu không cuốc, đôi tay nhanh chóng bị chai sần và trầy xước nhưng những điều đó làm tôi thấy dễ chịu hơn những vết thương trong lòng. Công việc tay chân khiến tôi nghĩ về mọi thứ đã qua, về những thất bại trong công việc lẫn trong tình cảm mà tôi phải cay đắng thừa nhận.

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Yêu và hiểu (*)

Trước khi bạn về lại Đà Nẵng, tôi đến ăn cơm cùng vợ chồng bạn ở Hùng Vương Plaza. Chúng tôi đã xa nhau năm năm mà có cảm tưởng như mới ngày nào vẫn còn ở bên nhau. Cả hai chúng tôi so với những người bạn đại học khác thì không thay đổi nhiều, vẫn y như những ngày mới ra trường.

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

...

Rồi tôi đã phải trở lại con đường của riêng tôi. Điều tôi cần làm và đã làm là xóa đi FB của mình như nó chưa hề tồn tại trên đời. Có như thế, việc ra đi của tôi sẽ được thanh thản hơn và tôi không còn áy náy khi mình là phiền phức hay ko thoải mái cho bất kỳ ai nữa.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...