Giống như bao nhiêu năm về trước, khi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua đời, cả nước đau buồn đưa tiễn. Bây giờ, thêm một lần nữa, sự đau buồn đó lại lặp lại.
Mình đã nghe rất nhiều, rất nhiều bài hát của nhạc sĩ Phạm Duy và đặc biệt yêu thích những bài hát ấy qua tiếng hát Thái Thanh, cũng giống như yêu thích tiếng hát Khánh Ly qua các nhạc phẩm của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn vậy. Các bài hát của ông bao giờ cũng nặng sầu, man mác...
Mình không biết viết gì thêm nữa. Sinh, lão, bệnh, tử là quy luật không thể tránh trong cuộc đời mỗi con người. Chỉ mong ông ra đi thanh thản và tiếng hát của ông mãi mãi ở lại với đời.
"Tôi không đem theo với tôi được nhiều điều tôi mong đợi
Tôi không đem theo với tôi danh với lợi ra ngoài đời
Tôi không đem theo với tôi được cả buồn vui mấy nỗi
Tôi không đem theo với tôi, và để lại cho thế giới.
Tôi xin dâng cho thế gian một vài điều tôi công nhận
Tôi xin dâng cho thế gian, ôi số phận sinh làm người!
Thương cho em chưa thoát thai trong cuộc đời chưa hết chuyến
Tôi xin dâng cho cái quên của một người sẽ tái duyên.
Rồi mai đây tôi sẽ chết
Trên đường về nơi cõi niết
Tôi sẽ không đem với tôi những gì đâu!
Rồi mai đây tôi hóa kiếp
Trong lòng mừng không hối tiếc
Tôi sẽ không đem với tôi những gì đâu!"
(Phạm Duy)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét