Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

Dường như là...

 (Mượn lời con trai nói với con gái :) )
Ngủ đi giấc mộng đầu nôi
Tôi đưa Em ngủ bồng bềnh chiều mưa
Gió mùa hạ
nghe sao xơ xác
Thành phố buồn
xua bóng tôi đi
Ngày qua ngày lại qua ngày nữa...
Tôi biết tìm đâu bóng dáng Em
Của hao gầy và của phơi sương
Đôi bàn tay Em mùa hè rám nắng
Vương những sầu đông
trong đôi mắt đỏ hoe mỏi mệt
Em
Người phụ nữ thế kỷ XX còn sót lại
Pha chịu đựng lẫn hy sinh…
Em
Người con gái Á Đông thuần túy
Nhẹ nhàng
Như một buổi chiều mưa
Tưới mát những cơn khô cằn mùa hạ
Em
Người ta muốn yêu
Nhưng chẳng dám đến gần
Bởi sự trong sáng và thanh cao
Em
Người ta muốn yêu
Nhưng chẳng dám đến gần
Bởi trước Em ta quá khờ khạo và bé nhỏ
Và Em
Người ta muốn yêu
Nhưng chẳng dám đến gần
Bởi...
bởi...
bởi...
bởi…ta quá yêu Em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...