Mỗi ngày dạo bước qua các cửa hàng sách, các nhà sách…mình đều dừng lại rất lâu ở kho sách văn học thiếu nhi. Đó là bản năng hay phản xạ có điều kiện đã hình thành trong mình một cách ngẫu nhiên? Mình cũng không rõ lắm, chỉ biết là sau khi đọc xong tác phẩm Hoàng tử bé của Antoine de Saint-Exupery mình đã trở nên như vậy đấy. Có lẽ mình hy vọng sẽ tìm được một quyển sách khác hay hơn hay ít ra cũng gần với Hoàng tử bé. Và mình cứ dạo, cứ tìm mãi nhưng vẫn chưa hoàn toàn vừa ý bởi vì cái bóng của Hoàng tử bé quá lớn. Tuy nhiên nếu ai đã đọc tác phẩm này rồi chắc sẽ thông cảm cho mình thôi.
Khi đọc xong tác phẩm này tự dưng mình muốn viết một bài cảm nhận để chia sẻ với các bạn mình nhưng mình lại đóng bút. Mình không thể viết. Mình không biết dùng từ gì để diễn tả hết cái đẹp của tác phẩm. Nếu không thể viết ra hết được hết ý nghĩa tác phẩm mình sẽ cảm thấy rất có lỗi với bạn bè mình và với cả tác giả nữa.
Hoàng tử bé không chỉ lôi cuốn người đọc bởi những câu văn dí dỏm mà cả những hình ảnh tác giả đã vẽ trong đó.Những câu văn ấy, những bức ảnh ấy hết sức thông minh. Nó vừa thể hiện tư duy thơ ngây của trẻ em lại vừa chứa đựng cả một kho triết lý dành cho người lớn. Giọng điệu của câu chuyện hấp dẫn đến nỗi nếu cầm đọc rồi không dễ gì dứt ra được.
Hoàng tử bé đã chỉ cho mình thấy vì sao trong hàng tỷ người như nhau lại có một người mà mình cảm thấy đặc biệt nhất? Tại sao trong mắt mọi người màu lúa mì chín vàng vẫn là màu lúa mì chín vàng còn với một người nào đó nó lại có ý nghĩa đặc biệt? Không chỉ có vậy, đôi khi mình còn phát hiện trong tác phẩm những đoạn mang dáng dấp triết lý nhà Phật: Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình.
Hoàng tử bé đã về với hành tinh của mình và có lẽ tác giả cũng đã lên thăm cậu. Chắc hẳn ông sẽ không còn phân vân về bức tranh con cừu không có rọ mõm có ăn đóa hồng yêu quý của cậu hay không nữa. Tất cả, cho dù rất nhỏ bé nhưng nếu ai thực sự yêu thích tác phẩm này đều có thể phát hiện ra được ngôi sao nào là ngôi sao của Hoàng tử bé trong hàng tỷ ngôi sao trên bầu trời đêm.
(Bài viết post lại từ 360.yahoo.com)
Hòang tử bé
Trả lờiXóaSáng tác: TRẦN LÊ SƠN Ý
Hãy cứ là hoàng tử bé trong veo
dù em đã trở lại trần gian
với nét mặt của một chàng trai mới lớn ưu phiền
Hãy cứ giữ những giấc mơ
giữ lấy nỗi nhớ hoa hồng và hành tinh bé nhỏ
hãy cứ băn khoăn cả những điều đơn giản nhất
như người ta không nên nhốt lại một con cừu
Ngày xa xăm tôi đã quên vẽ một chiếc rọ mõm cho chú cừu của em
Vì thế mà tôi day dứt, vì thế mà tôi kiếm tìm
Vì thế mà… tôi gặp lại em
Ngày xa xăm tôi cứ mãi tìm đường nên lạc mất
Tôi
Em
Những cánh đồng lại vàng hươm em ạ
Chú chồn cũng nhớ em. Nhớ từ tinh mơ đến tối mịt,
vui từ khoảnh khắc chia tay để đợi bắt đầu
Hoàng tử bé, sau lần đưa em về hành tinh lưu lạc
gã rắn nằm yên trong sa mạc
gã bảo, loài rắn chỉ cắn được một lần, yêu thương một lần
Từ đấy, nghiệp chướng của ngàn năm hóa giải
Và vì thế mà em trở lại, phải không hoàng tử bé?
“Ngôn ngữ là nguồn gốc của mọi sự ngộ nhận
Người ta chỉ thấy rõ ràng khi nhìn bằng trái tim…”
Em vẫn mang theo món quà của lần đánh bạn với chồn
và hiểu ra thế nào là duy nhất
Vì thế mà em im lặng, vì thế mà em lang thang, vì thế mà em lang thang,
vì thế mà em ngơ ngác, vì thế mà yêu thương, mà trở lại
Vì thế mà ta gặp nhau
Có phải không, ơi hoàng tử bé?
mỗi năm đọc lại Hoàng tử Bé là mỗi lần thấy mình cảm nhận nó khác đi chị ạ, hình như quyển sách lớn lên cùng với mình ấy :)
Trả lờiXóa@Cậu ấm thơ ngây: Thanks bài thơ của Trần Lê Sơn Ý mà anh trích dẫn nhé. Công nhận anh đọc nhiều thiệt.^^
Trả lờiXóa@ Bé Linh: Ừa, đó mới là cái hay của tác phẩm văn chương em à. :)