Mình thích mở cửa sổ: dù lạnh hay mưa cũng vậy. Mình muốn mình và thế giới bên ngoài phải có sự kết nối nào đấy, nếu không phải con người thì với thiên nhiên cũng được bởi vì mình không hay ra ngoài.
Mà thực ra thì sự kết nối với thiên nhiên bao giờ cũng là sự kết nối đầy thi vị. Mình có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo, cảm nhận được những giọt mưa hắt lên đôi bàn tay tê cóng hay cười cợt với bầu trời nắng lung linh. Như vậy mình sẽ thấy thoải mái hơn, dễ thở hơn.
Đôi lúc muốn tách mình ra khỏi những gì quen thuộc một chút để nhìn lại mình. Dĩ nhiên, mình không tắt điện thoại, không bao giờ. Ngay cả email mình cũng vẫn trả lời bình thường. Chỉ có những nơi người ta có thể lắng nghe tiếng lòng mình và tiếng lòng người thì tạm thời rời xa một chút, chỉ một chút thôi.
Mình không sợ một mình, chưa bao giờ sợ và nhiều lúc lại muốn một mình. Chỉ một mình lang thang qua các con phố dù chẳng thể nhớ nổi tên. Chỉ một mình qua các hiệu sách cũ để mua những quyển sách yêu thích tặng cho một ai đó hoặc cho chính mình. Chỉ một mình, uống một chai bia để nhìn cuộc sống theo hướng hơi nghiêng nghiêng một chút, hay nói như bạn mình là “nhậu sự thảnh thơi”. Chỉ một mình và chiếc laptop, người bạn đồng hành của mình gần 4 năm ở một góc café nào đấy để cảm nhận sự sống vẫn còn tuôn chảy.
Đôi lúc, ngập ngụa trong những cái một mình đó khiến mình cảm thấy đơn độc. Đôi lúc, tự dối lòng mình là mình rất muốn một mình nhưng lại cần sự sẻ chia từ một ai đó. Đôi lúc, mong nhận sự quan tâm của một ai đó mà không cần phải nói gì…
Không khí buồn, người buồn, cảnh buồn, những bài viết buồn khiến mình cảm thấy nặng nề hơn. Mình không muốn những người bạn quan tâm tới blog của mình sẽ đọc những bài buồn thế này vì mình không muốn tạo hiệu ứng. (do mình đã từng bị như vậy :( ) Hy vọng lúc mở blog lại cho mọi người, bài viết này đã trôi qua và thay thế bằng một bài nào đó vui tươi hơn, hồn nhiên hơn và dễ thở hơn. Nếu ai đó vô tình đọc lại thì sẽ chỉ mỉm cười cho một đứa hay nghĩ vẩn vơ như mình chứ không bị ảnh hưởng bởi nó. Vì vậy, hôm nay, những dòng này tạm thời chỉ dành cho mình vậy…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét