Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Gửi em một đóa ngọc lan...

 
(Thư gửi Phượng  Linh nhân ngày sinh nhật)

Em yêu quý!
Hôm nay thầy bất ngờ mang một cành hoa ngọc lan vào lớp. Mùi hương ngọt ngào đưa chị trở lại những ngày đi qua con đường vào khoa Văn của mình, những ngày mà mấy đứa bạn trong lớp cuống cuồng ngắt vội cánh hoa cho vào cặp để sở hữu hương thơm đặc biệt trời ban này. Chị nghĩ rằng Khoa mình thật may mắn khi đã nằm trên con đường ấy, nơi mà dù buồn dù vui thế nào chỉ cần bước đi những bước thật chậm để thưởng thức mùi hương quyến rũ này là đủ thấy cuộc đời còn nhiều thứ đẹp đẽ lắm. Và hôm nay, mùi hương này còn đem đến cho chị một phát hiện thú vị: em sinh ra trong mùa hoa ngọc lan nở.
Có thể mỗi người đều có một quan niệm khác nhau về ngày sinh của mình nhưng việc biết được mình sinh ra trong mùa hoa nào cũng là một điều cực kỳ thú vị phải không em. Điều này sẽ chẳng liên quan gì đến số phận của chúng ta như việc chúng ta sinh ra dưới một chòm sao nào đó nhưng lại có ý nghĩa thật đặc biệt để gắn bó cuộc sống chúng ta với thiên nhiên. Sẽ thật tuyệt vời khi chúng ta nói với mọi người rằng: Mình sinh ra trong mùa hoa cúc, mình sinh ra trong mùa hoa loa kèn, mình sinh ra trong mùa sen…hay em sinh ra trong mùa ngọc lan nở trắng...Mỗi loài hoa sinh ra cùng lúc với chúng ta đã lặng lẽ góp thêm cho cuộc đời chúng ta nhiều sắc màu rực rỡ hay thanh khiết, nhiều hương thơm thoang thoảng hay nồng nàn mà đôi lúc chúng ta vô tình quên lãng. Mỗi loại hoa đều được chúng ta gán cho những tính cách vô cùng đẹp đẽ để khi nói về mùa hoa của mình, chúng ta cũng tự hào luôn cả những nét đẹp mà mình mang trong mình cùng loài hoa ấy hay ít ra, đó cũng là hình ảnh mà chúng ta nỗ lực phấn đấu để tìm kiếm, để giữ gìn.
Ngày mai là sinh nhật em, chị không thể tặng quà cho em như em đã tặng cho chị trước khi chị đi học, chị cũng không thể nhắn tin cho em vì không chắc tin nhắn ấy sẽ đến được với em nên chị viết cho em vài dòng thế này vậy. Đọc note “Đi qua ngày mây xám của em” chị tìm thấy bóng dáng của mình đâu đó bởi chị cũng từng như em, cũng từng đặt cho mình nhiều câu hỏi về hạnh phúc: “Mình muốn có nhận thức về hạnh phúc. Hai tiếng hạnh phúc luôn vang vang trong lòng mình, như mình đã tin, muốn hạnh phúc phải thực sự sống, và muốn sống được phải biết hạnh phúc là gì. Dù thế nào, cũng phải cho mình cơ hội được hạnh phúc. Muốn thế, có lẽ không gì hơn là tự thân tạo ra những cơ hội ấy vậy. Hạnh phúc thì khó nói lắm, nhưng cơ hội sẽ cho mình cảm giác về hy vọng”. Cho tới bây giờ, chị cũng không hiểu hạnh phúc là gì nhưng chị đã không còn đặt câu hỏi về nó hay cũng không đặt ra bất kỳ định nghĩa nào về nó nữa. Với chị, hạnh phúc đơn giản chỉ là cảm giác và muốn có hạnh phúc thì phải yêu thương. Đó không hẳn là tình yêu nam nữ mà có thể là tình yêu, là niềm đam mê của mình đối với một cái gì đó, một ai đó. Tuy nhiên, có lẽ hạnh phúc trong tình yêu là thứ hạnh phúc khiến con người ta băn khoăn nhiều nhất bởi nó thường đến rất bất ngờ, ngay cả khi bản thân mình không cố gắng và không tự cho mình cơ hội. Khi em yêu thương một ai đó và nhận thấy bản thân mình cũng có ý nghĩa với người đó thì tự dưng cảm giác hạnh phúc ùa đến mà không hề có sự chuẩn bị. 20 tuổi là lứa tuổi đủ chín chắn để yêu được rồi em à. Dĩ nhiên, chị không thể khuyên em yêu ai, yêu người như thế nào bởi tình yêu là tình cảm rất tự nhiên mà con người ta không cần phải học. Nếu càng cố gắng đưa tình yêu vào một khuôn mẫu nào đó thì mãi mãi sẽ chẳng yêu được. Chỉ cần làm mọi thứ theo những gì trái tim em mách bảo thì sẽ sớm tìm thấy người mang đến cho mình hạnh phúc thôi em à.
Một năm thường trôi qua rất nhanh, nhất là đối với sinh viên năm 3, năm 4 đại học và chẳng mấy chốc em sẽ ra trường để bước vào môi trường mới. Chúc em gặp nhiều may mắn trong tuổi mới và luôn mãi tinh khôi, đáng yêu như đóa hoa ngọc lan em nhé. Hẹn gặp lại em. 

6 nhận xét:

  1. Hi, em đọc lại bài này mấy lần luôn á :">

    Em cảm ơn chị thật nhiều... Câu chữ luôn là món quá vô giá, giống như từ tâm hồn đến với tâm hồn vậy. Thật là tuyệt chị à! :">

    Đây là lần đầu tiên em biết tháng mình sinh cũng là mùa ngọc lan, hay thiệt. Hồi xưa em cũng từng hái trộm một bông, bỏ vào cặp sách. Vậy mà đến giờ mới biết loài hoa này cũng có ý nghĩa với một đứa bé xíu như mình. Hương ngọc lan thì nồng nàn và tinh khôi, ước chi em cũng có những tố chất ấy :)

    Hình như 19 20 tuổi người ta hay nói nhiều về hạnh phúc và triết lý, suy tư đủ thứ về nó. Như thế riết thôi, dù biết có lẽ vài năm ngắn nữa, mình sẽ khác đi, sẽ biến đổi thật nhiều. Biết đâu đến lúc ấy, em sẽ nhìn về mình bây giờ, cái nhìn độ lượng, và xem nó giống như một thứ vui tươi bé dại. Dù thế nào, em cũng mong, đến lúc ấy, em cũng vẫn được cười toe toét, và sẽ được ở gần những người mình thương, những người cảm thông cho mình, như chị nè. Được như thế thì thật tốt chị nhỉ :)

    Chị cũng phải ráng lên nha chị. Và phải thực hành "hạnh phúc" để em còn ráng "noi gương" đó nha :)

    Thương chị

    <:D<

    Trả lờiXóa
  2. Hihi, tại những người học văn thường hay nhạy cảm, hay phức tạp hóa nhiều chuyện. Trải qua nhiều biến cố rồi nên bây giờ chị nhìn mọi thứ đơn giản hơn. Hạnh phúc của chị bây giờ là đem yêu thương cho người khác và nhìn thấy niềm vui từ người mà mình yêu thương. Vậy là đủ em à. Thế nhưng hạnh phúc cũng hay đi đôi với đau khổ, mà chẳng có đau khổ nào là dễ chịu cả. Dù sao cũng cần phải đối mặt với cả hai mới mạnh mẽ hơn và hiểu được giá trị của hạnh phúc nhiều hơn. Hihi...(Hic, bắt đầu nói chuyện theo kiểu những người già rùi :D )
    Em không cần ước mình có những tố chất của hoa ngọc lan đâu. Bản thân em đã có nó rồi mà :)
    Một ngày sinh nhật thật ấm áp em nhé :)

    Trả lờiXóa
  3. chao co ban hoc de thuong. dao nay khoe khong

    Trả lờiXóa
  4. Uh, N khỏe. Cảm ơn bạn. Bạn hổng để lại tên nên mình chẳng biết là ai hết. Hichic...

    Trả lờiXóa
  5. người bạn lớnlúc 13:54 30 tháng 11, 2011

    Một phát hiện thú vị về mùa sinh - mùa hoa, hay thật đấy. Cách tặng quà sinh nhật cũng đặc biệt. Món quà này người được tặng không thích mới là lạ.

    Trả lờiXóa

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...