Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Nếu trái tim bạn không hướng về phía tôi...

Thật khó cho một người khi kể về nỗi buồn của họ nhỉ. Những nỗi buồn ai cũng có, những cơn khủng hoảng, stress ai cũng có nhưng quan trọng là ai sẽ nắm tay bạn bước qua những ngày tháng đó, ai sẽ ngồi bên bạn lắng nghe câu chuyện đó hay họ sẽ là người gắn thêm cho bạn nỗi phiền muộn.

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Em viết cho anh một bài thơ khác

(Tặng Sư huynh)
Lục lại blog, thấy lâu rồi em không viết gì cho anh. Có lẽ một thời gian dài cảm xúc của em đã trôi lạc đâu đó. Em nhận ra rằng, sự thay đổi môi trường, sự lạc lõng, cô đơn, sẽ khiến con người ta nhất thời có những suy nghĩ bồng bột. :) Dù sao, Sư huynh vẫn mãi mãi là Sư huynh của em. Em thực sự thích gọi anh như thế. Chúc Sư huynh nghỉ lễ thật vui nhé. 
Ký tên: Em của anh :)

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Và hôm nay tôi lại nghe mưa...

Chiều hôm qua tôi lại ra ngoài ban công ngắm mưa như một thói quen mà tôi vẫn thường làm từ hơn bốn năm về trước. Nhưng cơn mưa này không phải ở Việt Nam, không phải được quan sát từ độ cao bốn tầng của ký túc xá Đại học Quốc gia trong một căn phòng có tám đứa con gái suốt ngày chí chóe. Cơn mưa này giờ đã lên cao theo tuổi tác của người đứng nhìn nó, từ tầng thứ tám nhưng số người ở trong một căn phòng lại ít hơn: bốn người. Bốn người đến từ ba đất nước khác nhau và chỉ chào nhau bằng những câu xã giao, bằng những sự im lặng.

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

Bản chất nghệ thuật (3)

3. Nghệ thuật như là nữ quyền luận - Carolyn Korsmeyer

Phong trào nữ quyền là phong trào xã hội quan trọng nhất vào cuối thế kỷ XX. Trong quá trình thay đổi hình thù xã hội nói chung, nó ảnh hưởng sâu sắc không chỉ mỹ quan của nhiều ngành học tư duy bao gồm triết học nghệ thuật, mà còn là đặc điểm của nhiều sự thực hành nghệ thuật. Trong phần lựa chọn từ cuốn sách Giới tính và Mỹ học này, Carolyn Korsmeyer thảo luận làm thế nào tác phẩm của những nghệ sĩ nữ quyền phá vỡ nhiều sự lưỡng phân chính yếu nằm ở trung tâm cái mà bà gọi là “truyền thống nghệ thuật tạo hình”.

Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Hãy sống một lần cho tuổi trẻ

Tôi đang đi dưới cơn mưa chuyển mùa tháng tư thật chậm rãi để lắng nghe mùa về. Mùa về lâu quá, cứ lấn cấn mãi mấy bận nắng mưa, mấy bận nóng lạnh đột ngột. Hai bên đường, những cánh hoa bồ công anh bé nhỏ theo gió bay đi để lại những đài hoa trơ trọi. Giờ đây tôi mới hiểu tại sao bồ công anh lại tượng trưng cho tình yêu. Nó mong manh như những sợi tơ khiến người ta lúc nào cũng muốn che chở, bảo vệ. Chỉ cần mạnh tay một chút thôi, những sợi tơ ấy sẽ tan biến, mất hút.

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Bản chất nghệ thuật (2)

2. Nghệ thuật như là giải cấu trúc – Jacques Derrida

Jacques Derrida (1930-2004), người sáng lập phương pháp triết học cấu trúc, ít quan tâm đến việc đưa ra lời giải thích nghệ thuật là gì hơn việc trình bày tính bất hợp pháp ngay cả khi những giả định quen thuộc này dẫn tới việc lý thuyết hóa nghệ thuật trong truyền thống triết học phương Tây. Do đó, đóng góp của ông ấy trong cuộc tranh luận bản chất nghệ thuật không nhiều về mặt lý thuyết vì đó là một bài phê bình những phỏng đoán không được đánh giá đúng mức, cái  tạo nên cuộc tranh luận này.

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Bản chất nghệ thuật (1)

Nghệ thuật là gì? Bản chất nghệ thuật là gì? là câu hỏi mà các nhà nghiên cứu, các triết gia luôn đặt ra khi nghiên cứu về nghệ thuật, tác phẩm nghệ thuật, nghệ sĩ, trường phái...Và họ có những câu trả lời độc đáo riêng của mình. Cuốn Bản chất của Nghệ thuật của Thomas E. Wartenberg tập hợp 29 quan điểm của 29 triết gia, nhà nghiên cứu về bản chất nghệ thuật bằng cách tóm lược quan điểm và trích dẫn những công trình nghiên cứu của họ. Ở đây, tôi sẽ dịch lại những tóm lược đó để những người quan tâm đến nghệ thuật hiểu được các triết gia khác nhau, các nhà nghiên cứu khác nhau quan niệm về nghệ thuật như thế nào. (Tiếc là tôi đã không thể dịch cuốn này sớm hơn).

Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

Hành trình gặp gỡ Hầu Hiếu Hiền

(Viết nhân ngày sinh nhật Hầu Hiếu Hiền)

Nếu không có một lời hứa, có lẽ chẳng bao giờ tôi nghĩ đến việc phải tìm gặp ông ấy ở trên đất Đài Loan này, phần vì bận, phần vì giống kiểu "mò kim đáy bể" khi vốn tiếng Hoa của tôi không được tốt cho lắm.
Ngày mới qua Đài Loan, tôi còn hỏi thăm người này người kia với hy vọng trên hòn đảo bé nhỏ này, có người sẽ quen hoặc có cách để tôi gặp được ông ấy. Tôi hiểu, người được hứa có thể không kỳ vọng nhiều vào việc có chữ ký của ông nhưng với tôi, nếu đã hứa thì sẽ cố gắng thực hiện. Chỉ khi mà mình cố gắng hết sức nhưng kết quả vẫn không theo ý mình thì tôi mới buông tay.

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Thư của chị

Vì thư này chị ấy viết hay quá nên đăng lên đây, để cho những người yêu Hà Nội đọc ké:
"Em à,
Đúng là Hà Nội đang chuyển mùa, chiều mặc chiếc sơ mi mỏng ra đường, tưởng mùa hè đến nơi, đến tối về lại bị lạnh. Thời tiết như trêu đùa người ta. Hà Nội mấy hôm này cũng đẹp, về chiều nắng nhẹ, lá bay trên đường, lá nhú trên cây, gió mát, ngoài chợ đã thấy có mơ vàng, mận tím, mai xanh. Sau một ngày làm việc thật kỹ lưỡng, chăm chỉ, đạp xe thong dong qua ngõ, thấy vẫn còn giữ được ấn tượng bình yên đẹp đẽ về thành phố, dẫu cho người ta kêu ca nhiều, và mình lắm khi cũng ngán ngẩm cho không gian mình đang sống. Nơi em ở hình như rất đẹp đúng không? Khi căng thẳng, người ta nói ngắm màu xanh cỏ cây sẽ khiến mình thư giãn, em thử chưa?

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Tôi hồn nhiên liệu tôi có được bình minh?

Cả đêm nghe bài "Tôi ơi đừng tuyệt vọng" của Trịnh để xoa dịu những cơn đau dạ dày ập đến. Tại sao Trịnh lại bảo "Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh" nhưng đã bao lần tôi đã cố gắng thanh thản, hồn nhiên thì vẫn không thể bình minh. Tại sao cơn đau này chưa qua đi thì cơn đau khác lại ập đến. Cùng một lúc, làm sao tôi có thể vượt qua chúng???

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Sẽ lại tiếp tục đi


Bạn hỏi liệu mình có thể đi xa mà không mang theo điện thoại, laptop hay bất cứ thứ gì khác liên quan đến công việc, tiếp xúc, liên lạc...để đi đâu đó vài ngày không. Mình bảo chắc là không thể được, có lẽ mình vẫn còn nặng nợ nhiều với cuộc sống xung quanh, với thời gian, với mọi người. Cho dù nhiều lần vẫn để bản thân ở một mình, cho dù nhiều lần chọn cách sống cô độc, cho dù nhiều lần im lặng thì mình vẫn giữ sợi dây kết nối với thế giới xung quanh mình bằng cách này hay cách khác. 

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...