Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012

...

Gửi người từng được/bị em thêu tên trên chiếc lá:
Không ai có thể thoát khỏi nỗi cô đơn của chính mình trừ khi bản thân mình muốn thế, còn sự cô độc thì có thể bởi lúc nào bên cạnh anh cũng có người đồng hành. Vì vậy:
"Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam..."
Bất cứ khi nào muốn, nhé!
Bình an!

Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2012

Chuyện kể từ Đài Loan (5): Xe đạp


Trong những ngày cuối cùng ở Hà Nội, tôi bị mất xe đạp. Dù không nói ra nhưng tôi thừa hiểu tại sao chiếc xe đạp đã cùng tôi qua nhiều con phố ở Hà Nội, theo tôi đến lớp mỗi buổi sớm mai, không ít lần chở những bó hoa xinh xắn tô điểm cho căn phòng trọ bé nhỏ của tôi suốt một thời gian dài đã bốc hơi một cách đột ngột như vậy. Tôi tiếc vì không thể trả lại kỷ vật gắn bó với mình trong một chặng đường đẹp đẽ cho mợ, chủ nhân thực sự của nó. Chiếc xe đạp đã đi cùng với nỗi day dứt riêng của tôi mỗi khi nghĩ về Hà Nội.

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Điện ảnh và hội họa

Khi viết báo cáo về bức tranh Las Meninas của Diego Velazquez tự dưng tôi nghĩ nhiều đến điện ảnh, nghĩ nhiều đến Ozu, người đã sử dụng rất chính xác từng khuôn hình, từng đồ vật trong khuôn hình để tạo nên những kiệt tác vĩ đại. Điện ảnh và hội họa dĩ nhiên có mối liên hệ với nhau và có lẽ người làm phim giỏi cần nắm vững các quy tắc của hội họa, của bố cục, của sắp xếp hình ảnh. Các nhà làm phim trẻ có lẽ cần phải học hỏi nhiều từ các bậc thầy hội họa mới có thể làm nên được những tác phẩm điện ảnh xuất sắc khiến người xem nể phục. Ai đó nói rằng: “Nếu tôi nhìn được xa hơn đó là bởi tôi đứng trên vai những người khổng lồ” quả thực không sai. Hãy xem mỗi khuôn hình là một bức tranh và người đạo diễn là họa sĩ kiến tạo nên bức tranh đó. Bố cục, ánh sáng và vị trí các nhân vật như thế nào...sẽ giữ vai trò quan trọng trong việc quyết định ý nghĩa của cảnh đó chứ không phải lời thoại và hành động nhân vật. Điện ảnh không phải là sân khấu.

Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

Chuyện kể từ Đài Loan (3): 12 ngày

Những người yêu thú cưng chắc hẳn sẽ rất mong muốn chúng có được sự đãi ngộ đặc biệt như ở Mỹ. Chúng không những được xem trọng như một thành viên trong gia đình, được chuẩn bị những bữa ăn đặc biệt dành riêng cho chúng, được chủ nhân xin nghỉ làm để ở nhà săn sóc khi bị đau ốm, được mang theo khi đi làm hoặc được trưng bày hình ảnh tại nơi làm việc mà còn được coi trọng trước Pháp luật. Ngày13 tháng 9 năm 2000, ký giả Richard Willing đã tiết lộ: "Under Law Pets Are Becoming Almost Human" (Luật Pháp Mỹ coi thú cưng không khác gì Con Người).

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Hoa Liên - cuộc hành trình đến dưới chân tượng Phật

(Chuyện kể từ Đài Loan-2)

Thông thường, tôi muốn kể lại tất cả những nơi tôi đã đi qua trên Đảo Ngọc Đài Loan nhưng chuyến đi Hoa Liên mà tôi thực hiện cách đây 6 tháng vẫn mãi khiến tôi do dự. Đây không đơn giản là đi đâu, nơi đó có gì đẹp, có món ăn gì ngon..mà có một điều đặc biệt khác, hay nói đúng hơn đó là một bí mật…một bí mật dưới chân tượng Phật và nếu kể về Hoa Liên thì chắc chắn phải kể về bí mật ấy. 

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...