Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Có những thứ lộn xộn

Mình từ phòng học trở về ký túc xá thì đã gần 12 giờ đêm, (giờ Đài Loan) sau khi up xong tất cả các file nhỏ của clip đầu tiên cho Dự án trong cơn mưa bay nhè nhẹ. Cơn mưa kéo mình ra khỏi cơn đau đầu của một tối thức khuya, một sáng lên lớp sớm, một buổi chiều họp đến tận 7 giờ tối và thời gian còn lại là dán mắt vào máy tính để làm cho xong việc. Một ngày khá dài.
Mình không up tài liệu bằng mạng trong ký túc xá được vì mỗi người chỉ được phép sử dụng 2G trong 1 ngày, vượt quá dung lượng đó thì sẽ bị cắt mạng mà mình đã vừa down một phim hơn 700M rồi. Vì vậy đành phải xài wifi của trường. 
Em gửi cho mình 1 link phim của một đạo diễn Nhật Bản vừa qua đời. Lúc đó, mình chỉ còn nhìn thấy FB thông báo gì và comment lại đúng nội dung FB thông báo mà không để ý đến nội dung em gửi. Bình thường em hay gửi cho mình những link giới thiệu phim của một đạo diễn nào đó hoặc một bộ phim nào đó và mình nghĩ lúc đó cũng vậy  nên đã không để ý đến lời giới thiệu nữa, một phần cũng vì khá mệt, một phần vì thoáng thấy tên đạo diễn mà mình chưa xem bất kỳ bộ phim nào nên không biết phải nói gì ngoài việc đi comment "cái nội dung mà FB thông báo". Lát sau, đọc lại toàn bộ những tin tức mới cập nhật của mọi người và đến tin em vừa gửi bất chợt mình lặng người. Hóa ra là em muốn thông báo về một đạo diễn tài năng của Nhật Bản vừa qua đời chứ không phải giới thiệu phim hay giới thiệu đạo diễn như mọi lần. Lúc đó, tự dưng cảm thấy mình vô tâm dễ sợ vì dù chưa từng xem phim nào thì mình cũng nghe nói nhiều đến "Hòn đảo trụi", nghe nói nhiều đến những cống hiến của đạo diễn cho điện ảnh. Sự vô tâm thứ hai là đọc quá nhanh nội dung bạn bè gửi, đến nỗi làm mọi thứ theo quán tính và khi nhìn lại thì thực sự mình cảm thấy day dứt. 
Nói thế nào cũng là lỗi ở mình. Mình bảo rằng mình yêu điện ảnh mà đến một phim của Kaneto Shindo cũng chưa xem thì liệu có thực sự là người yêu điện ảnh không? 

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Viết cho tôi

Tôi bảo với tôi rằng đừng khóc
Buồn vui là chuyện của cuộc đời
Mệt mỏi cô đơn ai cũng có
Cớ gì cứ để giọt sầu rơi.

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

Nghệ thuật như là sự sản xuất văn hóa – Pierre Bourdieu

Kể từ khi Kant tuyên bố về sự thờ ơ của các đánh giá mỹ học, thì có một cuộc bút chiến xảy ra giữa các triết gia và các nhà lý thuyết nghệ thuật về mối quan hệ giữa tác phẩm nghệ thuật và những xã hội sản sinh ra chúng. Mặc dù có sự bảo vệ mạnh mẽ ở khu vực tự trị nghệ thuật từ bối cảnh xã hội của nó – như của Bell – có những sự nỗ lực sôi nổi mang tính công bằng để chỉ ra mối quan hệ giữa nghệ thuật với những khuynh hướng xã hội rộng hơn – như trong thảo luận của Benjamin về những thay đổi được thực hiện trong nghệ thuật bởi những sự tiến bộ trong công nghệ. Cùng lúc đó, những cuộc thảo luận về bản chất nghệ thuật đương đại cũng đưa đến sự giải thích về những động thái nghệ thuật mà dường như nhằm vào việc hủy hoại chính khái niệm nghệ thuật. Khoảng bấy giờ, "Chiếc bồn tiểu" của Duchamp được mô tả phần lớn trong quyển sách này vì sự miệt thị của nó đối với kỳ vọng thiết lập nghệ thuật cũng như vì cuộc cách mạng đầy tiềm năng của nó đã hủy hoại ý tưởng của chính nghệ thuật. Sự đóng góp của Pierre Bourdieu (1930-2002), nhà xã hội học Pháp và phê bình xã hội Mác xít là phát triển một bài báo cáo nghệ thuật cho rằng không chỉ xem xét nghệ thuật như một hiện tượng xã hội mà còn dẫn chứng một báo cáo khác gần đây chỉ ra là hình như những tác phẩm nghệ thuật thường có xu hướng phạm tội. Bourdieu lập luận những tác phẩm nghệ thuật này tương đương với “tội báng bổ thánh nhân” để nhằm mục đích biểu lộ nghệ thuật giống như sự sản xuất công nghiệp bình thường hơn là để những người ủng hộ nó muốn thừa nhận.

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Starry Destination - Dự án Nghệ thuật đầu tiên đã khởi động


Cuối cùng thì sau khi trăn trở (tức là ngủ mà trở đầu này đầu kia đó :D ) thì Dự án Nghệ thuật của mình đã chính thức ra đời với tên gọi: Starry Destination (link: https://www.facebook.com/StarryDestinationArtProjects). Cũng khá bất ngờ và cảm động vì mới sinh được 2 ngày nhưng bạn ấy (Starry Destination) đã đón chào được 77 thành viên (tính tới thời điểm hiện tại) và được sự quan tâm của nhiều người (trong đó có nhiều bạn mình chưa từng quen trên Facebook). Mình đã lên kế hoạch lâu dài cho Dự án này nhưng chỉ khi nào về Việt Nam mới hoàn thành được. Dẫu sao thì bước đầu tiên có vẻ cũng khá ổn mặc dù mình đã khẳng định đi, khẳng định lại là: phi lợi nhuận và hầu hết các hoạt động là tình nguyện.

Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Dù có ai nói gì đi chăng nữa

Anh bảo với em rằng thực ra anh vẫn ổn
Sao em lại nhìn thấy đằng sau câu nói ấy vương vấn những giọt sầu rơi?
Của trống trải, nặng nề và cả cô đơn
Sao ở nơi đây cổ họng em nghẹn đắng.

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

...

Tôi muốn nghỉ ngơi một thời gian dài
Cho tất cả mọi thứ đưa tôi đi thật xa
Vứt bỏ tôi ở một nơi nào đó
Cho đến khi rã rời tôi sẽ lê bước chân trở lại.

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Chỉ làm điều mình thích hay là...

Thiền sư Osho trong Kỷ luật của siêu việt – tập 4 đã viết rằng: “chỉ làm điều bạn thích, bằng không thì dừng lại. Bạn đang đọc báo và nửa chừng qua nó bạn đột nhiên nhận ra rằng bạn không thích nó: thế thì không có nhu cầu. Thế thì sao bạn lại đọc? Dừng nó lại ở đây và bây giờ. Nếu bạn đang nói với ai đó và giữa chừng bạn nhận ra rằng bạn không thích điều đó, bạn chỉ mới nói nửa câu, hãy cứ dừng lại ở đó. Bạn không thích thú, bạn không có nghĩa vụ phải tiếp tục. Lúc ban đầu điều đó sẽ có vẻ kì quái. Nhưng các sannyasin của tôi đều kì quái cả, cho nên tôi không coi là có vấn đề gì. Bạn có thể thực hành điều đó.” Quan điểm này của Osho cũng là điều mà tôi vẫn thường làm. Đúng, sống là phải làm điều mình thích vì cuộc sống này là cuộc sống của mình. Làm được những điều mình thích thì sẽ cảm thấy vui, cảm thấy được bình an và hạnh phúc.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...