Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

Bản tình ca đầu tiên

Sáng nay thức dậy tôi đã nghe "Bản tình ca đầu tiên" của Duy Khoa. Đã lâu rồi mới nghe được một bài nhạc trẻ có lời hay như vậy (dù sến nhưng cảm động). Không biết sau này ai sẽ nói với tôi những lời như thế này:
Vì nếu em cần một bờ vai êm, nếu em cần những phút bình yên,
Anh sẽ đến ngồi kề bên em
Khi em khóc giọt nước mắt chứa chan, dẫu phong ba anh sẽ đến với em
Cho dù không làm em cười, anh sẽ đến để được khóc cùng em
Và khi em cười nụ cười long lanh, con tim anh hạnh phúc rạng ngời
Anh sẽ đến như bao lần để mình cùng tựa vào vai nhau  

Hôm nay, tôi đã chính thức nộp luận văn và chờ quyết định của nhà trường. Nhìn lại chặng đường suốt một tháng qua, tôi cũng không hiểu làm cách nào có thể hoàn thành nó trong bệnh tật, công việc, coi thi, chấm thi…Dĩ nhiên, cái giá phải trả cho việc viết một luận văn gấp gáp như thế này là cơn khủng hoảng trong những trang viết cuối cùng. Lúc đó, thực sự tôi rất cần bên cạnh một người bạn thân thiết, chỉ để thốt lên rằng: “Em đã quá mệt mỏi”. Thế nhưng người mà tôi yêu thương nhất đã rời xa vào đúng ngay khoảnh khắc đó.
Thời gian ở Việt Nam còn lại của tôi không nhiều và luôn luôn hiếm hoi vì tôi có quá nhiều việc phải làm, quá nhiều nợ nần phải trả. Ngoài luận văn, tôi còn 1 đề tài NCKH cấp trường chưa viết lấy 1 chữ nhưng phải bảo vệ đầu tháng sau và một kịch bản tốt nghiệp. Dù vậy tôi vẫn muốn dành cho người ấy một ngày hiếm hoi của mình (mà tôi đã phải từ chối tiếp một đứa bạn đại học) và tạm ngừng mọi công việc viết lách. Tôi muốn trước khi rời Việt Nam, tôi có thể nói chuyện với người ấy nhiều hơn, nấu cho người ấy món cá chép om dưa (món dưa chua hiếm hoi) và đưa người ấy đi xem kịch. Tôi nhớ, người ấy đã từng nói với tôi, thực sự rất muốn xem kịch của người miền Nam. Thậm chí tôi cũng đã chọn vở Dạ cổ hoài lang, một vở kịch nói đậm chất Nam bộ, rất hay và rất cảm động để đưa người ấy đi xem…Nhưng cái ngày hiếm hoi còn lại ấy đã dành cho những giọt nước mắt của tôi chứ không cho những dự định mà chắc tôi cũng không còn cơ hội để thực hiện. Người ấy đã từ chối khoảng thời gian hiếm hoi ấy và cũng không thể có mặt bên cạnh tôi để tôi có thể nói câu: Em đã quá mệt mỏi.  
Dĩ nhiên, tôi không thể giận, không thể trách vì mỗi người đều có quyền lựa chọn cho riêng mình. Tôi biết người ấy đã đi đâu, với ai và tôi không thể giận vì chuyện đó. Và tôi cũng không thể giận vì chuyện người ấy luôn nói với tôi không thích đi du lịch nhưng vẫn lựa chọn đi du lịch với người khác. Tôi nghĩ, người ấy cũng đã có thời gian suy nghĩ, cân nhắc, lựa chọn và chỉ trong những tình huống như thế này, người ấy mới nhận ra được người thực sự quan trọng với mình. Với tư cách một người bạn, tại sao tôi có thể trách khi bạn mình đã lựa chọn đi với người bạn thích. Với tư cách một người bạn, tôi lấy lý do gì để giận khi bạn tôi có quyền lựa chọn, có quyền có những quyết định cho cuộc sống của riêng họ. Còn nếu tôi giận thì tôi lấy tư cách gì để giận?
Xưa nay, tôi luôn luôn tôn trọng những lựa chọn của bạn mình và chẳng bao giờ tôi giận vì chuyện đó. Nếu tôi giận được thì có lẽ sẽ tốt hơn những im lặng mà tôi không biết phải gọi tên thế nào lúc này. Tôi không biết rồi đây tôi sẽ làm sao, làm gì, thế nào?...Dù biết được sự thực mình không có gì quan trọng với bạn thì cũng có sao đâu. Tôi luôn muốn bạn bè mình đối xử với tôi bằng tình cảm thực sự của họ chứ không phải vì tôi tốt nên mới tốt lại với tôi. Tôi không thích kiểu sòng phẳng như thế.
Dù bạn tôi đã lựa chọn như thế nào, tôi cũng luôn luôn tôn trọng. Tôi không bao giờ đòi hỏi bạn bè mình bất cứ điều gì và tôi cũng không muốn bạn tôi có bất cứ một chút áy náy nào vì tôi.
Dĩ nhiên, sau khi nhận tin nhắn từ chối của bạn, tôi đã trải qua một cơn khủng hoảng cực kỳ khủng khiếp và hiện giờ tôi cảm thấy rất sợ mỗi khi nghĩ về nó. Tôi không nghĩ mình lại chịu cảm giác đau đớn như thế và tuyệt đối tôi không muốn gặp lại nó thêm một lần nào nữa.
Bây giờ mọi chuyện đã ổn hơn rồi. Và quỹ thời gian hiếm hoi còn lại của tôi sẽ được sử dụng cho riêng mình, cho gia đình mình và cho những người thực sự cần nó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...