Thứ Tư, 7 tháng 4, 2010

CHỊ!!!

Chị à, có lẽ cho tới giờ phút này em chưa gặp người nào khác khổ hơn chị. Em cũng không hiểu tại sao nỗi đau lại ập xuống chị nhiều đến vậy. Đối với một người, chịu đựng sự mất đi một người thân yêu đã là quá sức rồi vậy mà trong vòng mấy tháng, chị phải chịu nỗi đau mất chồng rồi đến nỗi đau mất cha. Sau giỗ đầu của chồng và sắp đến giỗ đầu của cha chị lại chịu đựng thêm một nỗi đau nữa: mẹ bị tai biến trong tình trạng rất nguy kịch: hoặc là cưa chân hoặc là phải chuẩn bị... Đó là chưa kể những lúc buồn chị lại mang những chiếc đầm bầu ra xem và khóc vì bị sẩy thai đến mấy lần.
Em không biết phải nói thế nào với chị, phải an ủi chị điều gì, chỉ mong chị cố gắng. Mong chị và những chị em trong nhà cố gắng nhiều chị nhé. Em và những người trong nhà cũng sẽ cầu nguyện cho bà được bình yên vì em biết rằng, mặc dù bên ngoài bà lúc nào cũng vui vẻ nhưng có lẽ trong lòng bà phải chịu đựng rất nhiều, chịu đựng nỗi đau khi thấy con đau khổ, chịu đựng nỗi đau mất chồng và nỗi đau của sự cô đơn khi về già.
Đêm nay em sẽ thức viết tiểu luận để sáng mai vào bệnh viện với chị. Em mong rằng những người biết chị hay chưa biết chị nếu biết được cảnh ngộ của chị lúc này cũng sẽ cầu nguyện cho chị và gia đình vượt qua những giây phút khó khăn này. Cầu mong điều tốt đẹp sẽ đến với chị!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...