Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2009

CÓ MỘT ÔNG GIÀ...NOEL


Có một ông già...không phải ông già Noel, đi lang thang khắp sân trường.
Ông già không mặc đồ đỏ, không đi trên chiếc xe tuần lộc.
Ông gặp gỡ tất cả mọi người từ già đến trẻ, từ trai đến gái, gõ cửa tất cả các phòng ban trong trường, các quán ăn bên ngoài trường.
Có một điều đặc biệt?...
- Ông già chỉ có thể nói vài câu tiếng Việt ngắn ngủi: Cô ơi, chúc mừng giáng sinh.
- Trên tay ông là một hộp đựng đầy những viên kẹo cafe...
- Ông đi khắp nơi, phân phát cho từng người những viên kẹo bé xíu.
Điều gì đặc biệt nữa?
- Nếu ai lấy một viên kẹo, ông bảo: Không, hai. (Or two :))
Có lẽ đã lâu lắm rồi mình mới chứng kiến lại một điều đặc biệt như thế, một tình thương nhỏ bé len lỏi giữa con đường đông đúc xe cộ, ồn ào và đầy khói bụi. Ông ấy đã đem tình cảm của mình chia sẻ khắp mọi nơi qua những chiếc kẹo bé nhỏ.
Và kỳ diệu thay, dù không mặc bộ đồ màu đỏ, không đeo mặt nạ của ông già Noel nhưng ông đã để lại trong mình hình ảnh một ông già Noel thực sự, một ông già Noel với nụ cười hạnh phúc mang đi khắp các nẻo đường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...