Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

NHỮNG KHUÔN HÌNH MÙA XUÂN



Khuôn hình nắng:
Trời gần tết thiếu nắng. Chỉ có mặt trời đỏ chói trên kia thỉnh thoảng chiếu những tia nắng xuyên qua mặt đất nhưng không đổ nổi những bóng cây rõ rệt. Những tia nắng yếu ớt chóng tàn làm cho hầu hết các cây mai không nở kịp tết dù mọi người đã làm đủ mọi cách. Ngược lại, đào ở miền Bắc lại có vẻ nở sớm hơn rất nhiều. Mơ tưởng đến vườn đào đầy hoa ở Hà Nội nhưng không có dịp chụp hình. Sau này, có lẽ càng khó có dịp trở ra Hà Nội đúng đợt hoa đào nở.
Khuôn hình ao cá:

Ao cá nhà mình không nhiều cá nhưng mình thích ngắm nhìn nó. Cảm giác thanh thản và bình an vô cùng. Mùa này, sen trắng giấu mình trong tán lá xanh, chỉ có súng hồng là bung tỏa sắc xuân. Sen và súng sống trong bùn nhưng rễ nó chìm sâu dưới đáy, lấy đi tất cả cặn bã của nước. Cây đẹp từ ngoại hình đến nhân cách. Nó làm cho những chú cá rô phi, cá diêu hồng tung tăng bơi lội và thỏa sức khoe mình dưới làn nước trong.
Khuôn hình vườn cây:
Vườn cây nhà mình đủ các loại cây. Từ những đám rau xanh rì mà lũ gà ở chuồng bên cạnh luôn thèm khát đến những cây bông giấy trắng hồng, những cây mai vàng, những cây thạch thảo tím và cả những cây ăn trái trĩu quả như dừa, xoài, me, vú sữa, chuối, mận…Màu sắc của những bông hoa trong vườn tôn lên vẻ đẹp rực rỡ của mùa xuân còn màu xanh của lá cây thì xua đi sự khô khan của cái nắng nóng miền trung mỗi đợt gió Lào về.
Khuôn hình cửa sổ:
Cửa sổ phòng mình nhìn ra con đường quốc lộ 1A thông qua một ruộng lúa xanh rì. Cứ mỗi dịp xuân về, hàng chục hàng trăm chiếc xe bus trong Sài Gòn tăng cường đưa công nhân về quê ăn tết đi qua con đường quốc lộ 1A làm mình cảm thấy rất bâng khuâng, xao xuyến. Đó là những chiếc xe bus số 8, sô 30, số 50, 52…những chuyến xe quen thuộc với mình suốt thời sinh viên. Mình luôn tưởng tượng rằng, trước đây trong Sài Gòn mình đã từng đi trên những chiếc xe ấy mặc dù mỗi số có đến hàng chục hàng trăm chiếc xe. Mà biết đâu,cũng có thể lắm chứ. Năm nay, nhìn thấy xe bus của Sài Gòn đi qua con đường trước nhà làm cảm xúc trong lòng mình dâng lên mạnh mẽ hơn. Phải rồi, đã sáu năm rồi, đây là năm đầu tiên rời xa Sài Gòn đến hơn ba tháng và sẽ còn tiếp tục rời xa nữa. Những dòng xe bus cứ chạy qua hối hả khiến mình tưởng như chạm thấy đâu đó một góc của Sài Gòn bé nhỏ nhưng rất đỗi yêu thương.  
Khuôn hình bữa cơm:


Bữa cơm cuối năm của gia đình thật ấm cúng. Mọi người đều đã trở về nhà sau chuyến đi đầy mệt mỏi và đau buồn. Nước mắt giờ đã thấm vào trong để cho bên ngoài tiếng cười, niềm vui phảng phất lên chút dư âm của cái ngày “gần cũ”. Bữa cơm cuối năm còn có sự hiện diện của hai đứa bạn thân nhất thời phổ thông. Một đứa sẽ lên “xe bông” trong năm nay, một đứa chờ ba nó đi lao động ở Úc về cũng sẽ theo chàng về dinh. Đứa còn lại bơ vơ đứng chờ…một chữ duyên cùng một chữ nợ.
Âm thanh mùa xuân:
Chẳng biết lúc này nên gọi nó là âm thanh ngoài hình hay trong hình vì đôi lúc nó tương phản với cái khuôn hình mà mình gọi là mùa xuân. Những bài hát thường nghe nhất trong những ngày cuối năm không phải là những bài hát về mùa xuân mà là những bài hát có nhiều kỷ niệm trong những ngày tháng ở Hà Nội vừa rồi như Cảm ơn một đóa xuân ngời, Lời ru cho con, Trở về, Bây giờ biển mùa đông, Tiếng võng, Mùa đông…và những bản nhạc cổ điển yêu thích của mình, nhất là những bản của Bach, Richard Wagner. Dạo này đã không còn nghe Secret Garden hay Kenny G nhiều như những ngày ở Sài Gòn nữa dù vẫn thích nhất là Forever in love của Kenny G và Nocturne, Pastorale, A song of Secret Garden, Song for a stormy night của Secret Garden. Những bản nhạc cổ điển hay những bản thuộc thể loại New age đều có thể khiến mình rơi nước mắt. Mẹ mình thường không thích mình nghe những bản nhạc như thế này vì nó quá buồn. Tuy nhiên, mình thực sự rất thích bởi chúng luôn mang đến cho mình cảm giác trong trẻo, bình thản và có cái gì đó rất thuần khiết như những bát soup cho tâm hồn vậy. Mình có thể vì nó mà lắng lòng hay điều tiết cảm xúc dễ dàng hơn.
Bài thơ trong khuôn hình: (của tui)
Ta đưa nắng đi tìm chốn bình yên
Và đưa mây qua con đường mùa hạ
Gió đông về trời vẫn không thay lá
Cho mùa xuân ghé vội lại qua mau

Ta đưa người đi qua chốn thương đau
Gieo hạt ươm tô mầm trên ánh nắng
Nhìn cuộc đời qua từng ô cửa nhỏ
Cho năm mới về bừng sáng trong nhau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...