Thứ Năm, 7 tháng 4, 2011

Những cuộc hội ngộ



"Tủi mừng tái ngộ quên giờ
  chơi vơi mộng mị tràn thơ ngày nào
  tinh khôi thi tứ dâng trào
  chơi vơi trời biển trăng sao thì thầm".
                                             (NHD)
Hà Nội tuy cách xa Sài Gòn hơn 1000 km nhưng từ lúc ở đây, mình đã hội ngộ với rất nhiều người ở Sài Gòn. Từ những cuộc hội ngộ với những đồng nghiệp, thầy cô, anh chị trong khoa, đến những cuộc hội ngộ với cả những người chưa từng quen biết. Và sắp tới đây là cuộc hội ngộ với Hai, anh trai mình.
Là cuộc hội ngộ…hụt khi em điện thoại bảo sẽ ra Hà Nội thăm mình, đưa mình đi chơi. Thế nhưng khi sắp đến ngày hẹn thì em nhận được việc làm và phải đến cơ quan đúng ngày em định ra Hà Nội. Do đó, em gửi gắm mình lại cho người chị họ của em. Dù sao, cuộc hội ngộ…hụt này lại làm cho mình cảm thấy thoải mái dù lúc đó mình chưa chính thức học tại dự án, đang chờ kết quả nên cũng buồn vì không có nhiều người quen ở đây.  Cuộc hội ngộ…hụt này đã tránh cho mình khỏi rơi vào cảm giác phải thương hại ai đó…một cảm giác mãi mãi mình không muốn trở lại.
Là cuộc hội ngộ với thầy V khi thầy ra Hà Nội dự hội thảo về văn học dân gian. Tuần thứ hai học tại Dự án điện ảnh. Điện thoại mất. Lương không có. Mới trả tiền nhà trọ…Sáng thứ tư đến thư viện quốc gia lấy tư liệu (hic, không nhớ tại sao ngày hôm đó lớp lại được nghỉ nữa). Chiều, đi qua phố Đinh Lễ mua cuốn Từ điển biểu tượng văn hóa thế giới để viết bài. Lần đầu tiên mới biết đến Đinh Lễ dù đã được nghe nói nhiều. Từ Đinh Lễ vòng qua kem Tràng Tiền rồi về café CIAO. Thầy bắt mình ăn gì đó cho khỏi đói vì cả buổi trưa ở Thư viện nhưng ngại vì sợ tốn tiền thầy. Cũng may, hôm đó thầy gửi luôn tiền thưởng 20/11 để bổ sung vào nguồn kinh phí hạn hẹp của mình.
Là cuộc hội ngộ với Zen khi anh ra Hà Nội đi chơi và tìm tài liệu. Trước đó không lâu nhận được tin nhắn ngắn gọn: Hehe, café Hà Nội…làm mình cứ tưởng Bờm nhắn. (Mất điện thoại mà, có biết số ai nữa đâu). Đi với Zen, chị T, chị G xem bộ phim Khát vọng Thăng Long. Cả rạp chỉ có 4 người nên mừng hụt (tưởng mình là đại gia bao nguyên rạp). Những ngày hôm sau đi ăn phở cuốn, uống café Hồ Tây, đi xem lễ hạ cờ ở lăng bác. Và mình vẫn còn giữ tấm ảnh chụp với Zen trước lăng.
Là cuộc hội ngộ với cô P khi cô ra Hà Nội dự hội thảo về Lep Tonxtoi. Hai cô trò gặp nhau ở nhà khách Bộ giáo dục trong một đêm đông lạnh lẽo. Ngồi nói chuyện với cô về đủ thứ trên đời, nhưng thích nhất là nghe cô kể những thông tin của khoa cho mình. Nhớ lắm. Lúc đó muốn ở lại ngủ để hai cô trò cùng nói chuyện nhưng vì xe đạp để ở Siêu thị Coop Mart nên không có cách nào được.
Là cuộc hội ngộ với thầy H khi thầy ra Viện Hán Nôm làm nghiên cứu. Hành trang thầy mang theo có 15 cuốn kịch bản cải lương mà thầy G gửi ra cho mình. Dù thầy ở Hà Nội cả tuần nhưng tranh thủ mãi hai thầy trò mới gặp nhau được. Một đêm lạnh, bỏ cuộc đi chơi với lớp để đi ăn vịt cỏ Vân Đình với thầy rồi lại lang thang bắt xe bus về trường.
Là cuộc hội ngộ với các thầy cô trong khoa khi mọi người ra dự hội thảo và lớp tập huấn tại Viện văn học. Cuộc hội ngộ có quy mô lớn nhất với hơn 1/3 số lượng thầy cô trong khoa ra Hà Nội. Đó là thầy G, thầy P, cô P, cô X, thầy H, thầy L, cô T, anh H, chị V. Cuộc hội ngộ lần này đã gắn chặt tình cảm của mọi người trong khoa hơn, nhất là sau hội nghị bàn tròn của thầy G và buổi đi chơi ở đường Lâm, chùa Tây Phương, chùa Thầy.
Là cuộc hội ngộ ngắn ngủi với chị K.V. Hai chị em gặp nhau khoảng 2 tiếng ở nhà thầy PXN để rồi sau đó lại có cuộc hội ngộ với một người khác cũng ở Sài Gòn ra, dịch giả cuốn: Thế mà là nghệ thuật ư?Chị K.V và chồng ra Hà Nội để dự hội thảo về Tình dục học. Lần đầu gặp chồng chị ý. Theo tiết lộ, chị đã tăng 4kg trong 3 tuần kể từ ngày về nhà chồng. Hic, chồng là bếp trưởng khách sạn có khác.
Là cuộc hội ngộ với thầy H, đang làm NCS ở Hà Nội. Đây là cuộc hội ngộ với người đồng nghiệp mà mình chưa quen nên phải thông qua sự sắp xếp của HH. HH đã điện thoại cho mình để hỏi ý kiến trước và cho thầy H số điện thoại của mình. Dù sao cũng cảm ơn HH vì đã giúp mình quen thêm một người đồng nghiệp nữa ở Sài Gòn. Dĩ nhiên, đề tài của cuộc hội ngộ này mà cụ thể là tại quán café Phố Cổ số 11 Hàng Gai và quán Bún chả số 1 Hàng Mành là HH.
Là cuộc hội ngộ mong chờ nhất trong tháng 4. Cuộc hội ngộ với anh Hai. Ngày 1 tháng 4, Hai điện thoại nói đang ở Hà Nội. Một cú lừa quá lộ liễu nên chẳng ai tin. Thế nhưng chủ nhật tuần sau thì là cuộc hội ngộ thật sự nhưng với lý do vô cùng lãng xẹt. Hai ra Hà Nội để thi văn nghệ. Trời đất, giọng hát của Hai như thế mà đi thi văn nghệ đủ biết tài năng ca hát của mấy chú công an trong Sài Gòn thế nào rồi. Dù sao cũng rất mong gặp Hai ở Hà Nội, một người lo xa tới mức chưa ra đến đây đã bắt mình đi mua ô mai để đem về Sài Gòn làm quà và bắt đóng gói sách vở, băng đĩa để đem về trước cho mình đỡ mệt. Hy vọng Hai sẽ không bị an ninh sân bay bỏ lại hành lý vì họ tưởng đi buôn sách và đĩa lậu.
Mong đến chủ nhật tuần sau.

4 nhận xét:

  1. =)) mấy nữa chị đi xa thêm một vài nghìn km, các cuộc hội ngộ càng quý!
    Chị cũng thiệt có duyên với HN đóa nghen! ^^'

    Trả lờiXóa
  2. Lần đầu tiên đến Hà Nội, bị mất máy ảnh, tiếc cái máy đã đành nhưng chị còn tiếc những bức ảnh về HN trong máy của chị hơn. Tuy nhiên, lúc đó ko hiểu sao chị lại cảm giác là chị sẽ còn nhiều dịp trở lại HN. Và hôm nay đã là đợt thứ tư ở HN rồi. :)

    Trả lờiXóa
  3. Toàn là hội ngộ văn chương học thuật thôi hả Na? :D

    Trả lờiXóa
  4. @Bình: đâu có, đây là những cuộc hội ngộ với những người ở Sài Gòn ra đó chứ. Như anh Hai của Na thì đâu phải là văn chương nghệ thuật đâu :D

    Trả lờiXóa

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...