Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

Liệu tôi có thể tìm thấy?

Ngày Sài Gòn
Những cái nắng xác xơ mùa hạ
Thiêu đốt cả tâm hồn ướt át văn chương
Để chẳng còn gì
Trong mùa lá cháy
Cái nóng sôi sục vào mọi nơi giữa đôi bờ đêm tối
Gán những cơn đau âm ỉ chảy vào tim
Khóc không thành tiếng
Trong những tháng ngày mệt mỏi
Rã rời,
Chán,
Nản,
Buồn,
Khủng hoảng…
Năm từ xa lạ
Bỗng chốc trở thành bạn thân
Hiện hữu, song hành
Trong những đêm thức trắng
Hay bất giác giật mình
Trong những cơn mơ chẳng bao giờ xuất hiện
Bởi giấc ngủ chỉ trú ngụ tạm thời
Không nán lại...
Thèm lắm một bờ vai
Để tựa và để khóc
Thèm lắm một cái ôm
Dù không siết chặt
Thèm lắm một người bạn
Để đọc nỗi cô đơn
Hay chỉ ngồi cạnh bên
Để cùng nghe im lặng
Để không sợ khủng hoảng,
Buồn,
Nản,
Chán,
Rã rời,...
Liệu tôi có thể tìm thấy?
Đâu đó quanh tôi?

4 nhận xét:

  1. EM ĐI TÌM ANH

    Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng
    Người chẳng thấy chỉ thấy trời im lặng
    Một mình em giữa màn đêm thanh vắng
    Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng

    Em trèo lên đỉnh núi cao Các pat
    Nhìn theo anh xa vút biết về đâu
    Chân anh đi xa lắc tận trời Âu
    Dòng nước mắt bỗng trào ra chua xót

    Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
    Theo ven bờ sóng vỗ triền miên
    Buồn chao ơi! Gió làm em phiêu bạt
    Thân cô đơn kinh khiếp cả trăng hiền

    Ôi dòng xanh thì thầm sông Đanuyp
    Có gì nằm sâu giữa dòng sông
    Mà ngàn năm sông cùng thôi một nhịp
    Chỉ riêng em nhức nhối vết thương lòng

    Ôi trái đất rộng làm chi bát ngát
    Cho loài người chia biên giới thế gian
    Cho sa mạc thôi từng cơn bão cát
    Cho tình em chưa bén đã lụi tàn

    Ôi dân gian mấy nghìn năm kiếp sống
    Biết gì không quằn quại một tình yêu
    Anh có nghe trong gió cồn xao động
    Em lang thang lạc lõng giữa trời chiều

    Anh không biết hay anh không muốn biết
    Sao tim anh tê lạnh cóng thờ ơ
    Và giờ đây ái tình anh đã chết
    Em vẫn mong, vẫn hy vọng, vẫn chờ

    Em vẫn đến Biển Đen xưa dào dạt
    Vẫn theo dòng Đanuyp những đêm trăng
    Vẫn trèo lên đỉnh núi cao Các Pat
    Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng.
    ( O.Bergholtz)

    Trả lờiXóa
  2. Bài thơ này một thời độc giả Việt Nam nhầm là của nữ thi sĩ người Nga Olga Bergolts. Xin tham khảo bài "Sự thật về người bị nhầm với Onga Becgon"
    Onga Becgon - một nhà thơ nổi tiếng của xứ sở Bạch Dương. Nhưng sự thật lại không phải, đó là mối tình cay đắng của Kỹ sư Khổng Văn Đương và nàng Valentina-một cô gái Rumani xinh xắn tóc màu hạt dẻ. Cứ ngỡ tình yêu giữa hai người sẽ có một kết cuộc đẹp, chàng trai sẽ đón cô gái về làm dâu Việt Nam, nhưng thật trớ trêu lịch sử không cho phép hai người đến với nhau. Mối tình bị tổ chức phát hiện anh bị khiển trách, làm kiểm điểm, buộc phải chấm dứt mối quan hệ với cô gái. Anh chia tay quay về nước với nỗi đau khôn nguôi, còn cô gái đang là sinh viên trường đại học tổng hợp Bucarest, ngẩn ngơ, đau khổ, cô đã phải nghỉ học hết một năm để làm quen với cuộc sống không có anh. Trong nhớ nhung cô đã viết lá thư gởi anh với những lời lẽ trách hờn, giận dỗi.... Khi nhận lá thư trái tim anh như đang bị ai xé nát và trong đau khổ anh đã viết bài thơ này - "Em đi tìm anh trên bán đảo Ban - căng"

    Trả lờiXóa
  3. Bài thơ này một thời độc giả Việt Nam nhầm là của nữ thi sĩ người Nga Olga Bergolts. Xin tham khảo bài "Sự thật về người bị nhầm với Onga Becgon"
    Onga Becgon - một nhà thơ nổi tiếng của xứ sở Bạch Dương. Nhưng sự thật lại không phải, đó là mối tình cay đắng của Kỹ sư Khổng Văn Đương và nàng Valentina-một cô gái Rumani xinh xắn tóc màu hạt dẻ. Cứ ngỡ tình yêu giữa hai người sẽ có một kết cuộc đẹp, chàng trai sẽ đón cô gái về làm dâu Việt Nam, nhưng thật trớ trêu lịch sử không cho phép hai người đến với nhau. Mối tình bị tổ chức phát hiện anh bị khiển trách, làm kiểm điểm, buộc phải chấm dứt mối quan hệ với cô gái. Anh chia tay quay về nước với nỗi đau khôn nguôi, còn cô gái đang là sinh viên trường đại học tổng hợp Bucarest, ngẩn ngơ, đau khổ, cô đã phải nghỉ học hết một năm để làm quen với cuộc sống không có anh. Trong nhớ nhung cô đã viết lá thư gởi anh với những lời lẽ trách hờn, giận dỗi.... Khi nhận lá thư trái tim anh như đang bị ai xé nát và trong đau khổ anh đã viết bài thơ này - "Em đi tìm anh trên bán đảo Ban - căng"
    Tình yêu bao giờ cũng chứa đựng trong nó những điều kì diệu. Có những người yêu nhau và mãi mãi được sống bên nhau, nhưng cũng không ít những người đành chia tay ôm nỗi đau đến cuối cuộc đời.

    Trả lờiXóa
  4. @Cảm ơn Cậu ấm thơ ngây và bạn "Nặc danh"

    Trả lờiXóa

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...